Những nỗi ám ảnh to đùng của chúng ta khi còn bé...
Có vẻ như tuổi thơ của ai cũng là những ngày tháng cực kỳ, cực kỳ dữ dội chẳng kém cạnh gì nhau. Để tới lúc nhớ về thì bao nhiêu kỷ niệm tuôn ra ào ào như thác đổ. Chuyện gì cũng còn nhớ như in trong đầu, mà lại toàn là những câu chuyện "khó đỡ" đến không thể tin nổi, lúc nhắc đến chỉ biết ôm bụng cười vì một thời thơ dại, mà dại có vẻ nhiều hơn thơ...
Cái hồi còn nhỏ, chẳng biết sao trăng gì, cũng chả biết đúng sai, cứ thấy cái nào hay ho là xán hết cả vào để táy máy, vọc vạch. Thấy người lớn làm gì là làm theo cho bằng được, ăn gì cũng nhất định phải cho được vào miệng để thử thì mới bằng lòng. Lúc nào cũng thắc mắc về đủ thứ trên đời và hỏi hết người này đến người kia để có câu trả lời cho bằng được. Rồi cũng vì ngây ngô mà đã biết bao phen "ăn quả lừa" của bố mẹ. Ôi một thời đã đặt niềm tin quá lớn mà bỏ lỡ mất... bao nhiêu món ngon, bao nhiêu là trò vui...
Thế là tiền đã một đi không bao giờ trở lại, vậy mà lần nào cũng tin sái cổ đưa tiền cho mẹ cầm :(.
Cái gì cũng là thuốc hết, đắng nghét, không ăn được đâu huhu.
Cứ nhóp nhép cái kẹo cao su là y như rằng mẹ lại doạ nuốt sẽ bị dính ruột. Sợ hết cả hồn :((.
Rồi ăn quả gì có hạt cũng phải siêu cẩn thận, vì mẹ đã dọa là nuốt phải hạt thì sẽ mọc cây trên đầu mà :(.
Truyền thuyết sinh con ra từ đâu xứng đáng là câu chuyện kinh điển nhất mọi thời đại, nào là mẹ đẻ mày ra từ nách...
... và hồi xưa mẹ nhặt mày ở bãi rác, nên mày không phải con mẹ đâu. Huhu.
Khi lớn như thế này rồi, ông ba bị thì ai cũng biết đến tên, nhưng hình thù ra sao thì chẳng ai rõ...
Cho đến giờ con biết, chân gà là một món siêu ngon. Và chữ con xấu là do bẩm sinh chứ chẳng liên quan gì đến chân gà...
Người yêu mãi mà không có, nên có chó nó yêu cho là cũng may mắn lắm lắm rồi mẹ ơi...
Theo Kênh 14
Đăng nhận xét